Lã Toàn Vinh

Lung Lay Hoa Khế


Bóng Mẹ vừa khuất sau hàng cau,
lá vẫn ru những lời thương nhớ…
cơn gió nhẹ lung lay hoa khế,
khẽ bay vào trong mảnh đời tôi.
Xin được gọi đôi lần tiếng mẹ,
Từ khi vừa cất bước chào đời.
Rồi lớn khôn một thời phiêu bạt,
Bềnh bồng trên vai kiếp rong chơi…
Đôi lần nhìn mẹ tôi vẫn nhớ,
Nước mắt người chỉ đổ về xuôi…
Hôm xưa đươc ru trên chiếc võng,
Nay một lần viễn khách mẹ ơi…
Để một khi ngoảnh nhìn trở lại,
Bầy trẻ xưa, chợt hóa mồ côi

Được bạn: sưu tầm đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Lung Lay Hoa Khế"